Tài năng mang nửa dòng máu Việt Daniel Procházka. Cha của Daniel mang họ Nguyễn, đến từ Việt Nam. Tại miền đất hứa, ông đã kết hôn với phụ nữ bản địa và có 4 người con. Trong đó Daniel là người duy nhất theo nghiệp bóng đá. Anh khởi nghiệp ở Teplice trước khi đến Ústí nad Labem tìm cơ hội thi đấu chuyên nghiệp.
Sau đây là giãi bầy của Daniel Procházka với báo Séc:
Trong một cuộc phỏng vấn tiếp theo từ cabin của đội bóng Hradec, Daniel Procházka nói rằng mình yêu bóng đá, nếu không anh đã nói lời chia tay với nó từ lâu. Tiền vệ cánh phải đã vượt qua chấn thương nghiêm trọng ở đầu gối và từ chối một cuộc sống giàu có bên cạnh người cha Việt Nam, một doanh nhân thành đạt. "Chúng tôi thảo luận về bóng đá cùng nhau, nhưng ông ủng hộ tôi," tiền vệ tốc độ nói.
Việc chuyển đổi từ Ústí sang Hradec có khó khăn không? Anh cảm thấy thế nào?
Tôi muốn cảm thấy tốt hơn. Tôi không có thời gian, tôi cố gắng giúp các chàng trai ngay cả khi tôi chơi cho đội B. Tôi không thể làm gì khác hơn là đào tạo - tôi đi đến đường cùng với công việc trung thực.
Vũ khí chính của bạn là tốc độ. Bạn làm nó tốt lên bằng cách nào?
Tôi có nó trong tôi. Bạn có thể tập luyện một chút, nhưng đơn giản tôi có nó - giống như một cầu thủ sáng tạo ở giữa có sự sáng tạo trong đó. Tôi có thể củng cố nó, nhưng tôi có nó bẩm sinh.
Bạn có cả hai đầu gối được phẫu thuật. Nó không ngăn cản bạn sao?
Chắc chắn là có. Nếu bạn bị thương nặng như vậy ở tuổi 18 và 19, thật không dễ chịu gì. Tôi đã nghĩ rằng có quá nhiều cho tôi. Tôi đã có rất nhiều suy nghĩ trong đầu, nhưng tôi đã ngạc nhiên về cách tôi làm chủ nó. Tôi đã chiến đấu rất lâu, tôi đã chơi bóng đá từ khi còn nhỏ, tôi không muốn từ bỏ. Đó là một trở ngại có thể vượt qua.
Bạn phải yêu bóng đá rất nhiều, phải không? Cha bạn là một doanh nhân Việt Nam thành đạt, bạn không đá bóng để kiếm tiền?
Đúng vậy. Bố làm kinh doanh, con có thể đi làm với bố và ngày càng tốt hơn. Nhưng khi bạn yêu bóng đá, nó giống như ma túy. Tôi không thể rời xa nó. Vả cả khi tôi không chơi, tôi vẫn lo lắng rằng, tôi nghĩ về nói... Nhưng tôi rất vui khi có thể chú ý đến nó. Có những thời kỳ khi thành công và không thành công. Tôi yêu bóng đá, tôi có thể thích nghi mọi thứ - kể cả tiền.
Không phải cha bạn nhìn bạn như một kẻ ngốc sao?
Chúng tôi thảo luận mọi thứ cùng nhau, chúng tôi có một cuộc tranh luận tuyệt vời về điều này. Tôi hiểu suy nghĩ của ông ấy rằng tôi có thể tốt hơn nhiều. Nhưng bây giờ ông ấy tôn trọng những gì tôi muốn. Ông cũng mong muốn đạt được thành công lớn trong kinh doanh, ông đã làm được. Và tôi muốn đạt được điều gì đó trong bóng đá. Sau một sự nghiệp tôi có thể làm việc như ông ấy, nhưng tôi có thời gian cho nó.
Bạn đã phải đấu tranh vì bóng đá rất nhiều?
Gia đình tôi đã ủng hộ tôi từ khi tôi lên 5. Họ làm mọi thứ cho tôi, họ đã dùng hết một vài chiếc xe để chở tôi trên tuyến đường Ústí - Teplice. Tôi cũng có trong đầu rằng tôi muốn trả ơn cho họ. Chúng tôi đang thảo luận về nó, nhưng bố rất tích cực và mẹ cũng ủng hộ tôi.
Bạn có một cái gì đó có bản chất Việt Nam trong bạn?
Khi chúng tôi ở trong cabin, các chàng trai làm tôi vui, đó là những gì tôi cũng làm từ bản thân mình. Tôi nghĩ rằng tôi có động lực là người Việt Nam. Lần gần nhất tôi ở Việt Nam, tôi đã đi đến bóng đá và ở đó bạn có thể thấy họ nhanh hơn, năng động hơn như thế nào. Tôi là một nửa người Séc, một nửa người Việt Nam.
Bạn có thể đã chơi cho đội tuyển Việt Nam, phải không?
Đã có lúc nó là một chủ đề. Tôi cũng có thể đến Giải bóng đá Việt Nam, một số câu lạc bộ đang theo dõi tôi, tôi đã có một khoảng thời gian tôi muốn đến đó, nhưng tôi đã ở lại và tôi rất vui. Rốt cuộc, cuộc sống thậm chí còn nhiều thách thức hơn, mặc dù nó đang được cải thiện. Tôi không biết liệu điều này sẽ hoàn toàn phù hợp với tôi không.
Bản chất Việt Nam khác với Séc như thế nào?
Đó là một nền văn hóa hoàn toàn khác. Giống như bóng đá - đó là một bữa tiệc ở đó, mọi người sống nhiều hơn với đội bóng. Ở đây đôi khi tôi rất tiếc rằng một ngàn người đến và bạn nghe thấy một trăm người hét. Ở đó, họ không giải quyết thắng hay thua, mọi người hô vang, ủng hộ đội bóng... Họ làm việc từ sáng đến tối, họ làm việc để gia đình ổn định.
Bạn đã lớn lên như thế nào? Giống như người Séc hay người Việt Nam?
Điều đó thật phức tạp. Tôi có một nền giáo dục cứng rắn và tôi mừng vì điều đó. Khi tôi có con, tôi sẽ nuôi chúng theo cách tương tự. Cha tôi là vàng nhưng đồng thời rất nghiêm khắc. Tôi nghĩ rằng đó phải như vậy. Tôi khiêm tốn với mọi thứ. Bố giàu, tôi có thể có bất cứ thứ gì, nhưng với tôi để ý tới điều đó. Tất nhiên đôi khi khó kết hợp hai nền văn hóa lại với nhau. Có lẽ một khi tôi muốn tổ chức đám cưới - và tôi đã không thảo luận với bố tôi - đó có thể là đám cưới lớn kiểu Việt, có thể là kiểu Séc ... Chúng tôi sẽ phải tìm một sự thỏa hiệp nào đó. Chúng tôi luôn thống nhất.
Và bạn sống ở nhà như thế nào? Giống như người Séc hay người Việt Nam?
Bố tôi sống ở đây từ năm 18, mẹ tôi là người Séc, nên văn hóa Séc chiếm ưu thế. Chúng tôi cố gắng có Giáng sinh, Phục sinh và điều tương tự ở Séc. Tôi có một người bạn gái Séc ... Bố tôi có 2 người con Việt Nam, chúng 9 tuổi và họ biết cả hai ngôn ngữ. Họ kết hợp cả hai nền văn hóa.
Bố biết đan một cây roi lễ đập trứng không?
(cười) Tôi chưa bao giờ hỏi ông ấy điều đó. Nhưng tôi muốn nói có lẽ ông ấy có thể làm được. Vấn đề này không bao giờ xảy ra với tôi.
Bạn ăn đồ ăn Séc hay Việt Nam?
Tôi yêu món ăn Việt Nam. Tôi muốn nói rằng nó ngày càng trở nên phổ biến hơn ở đây. Bố tôi có món ăn Việt Nam, ở mẹ tôi là món ăn Séc. Bạn gái tôi thỉnh thoảng chuẩn bị các món ăn châu Á ở nhà, tôi phát cuồng vì điều đó. Nguyên liệu có sẵn mà trước đây không có như vậy.
Bạn nói tiếng Việt tốt không?
Tôi hiểu. Năm ngoái tôi ở đó một mình, như vậy tôi phải nói chuyện, vì ở đó không ai nói nhiều bằng những nguô ngữ khác. Tôi rất vui được biết tiếng Việt. Và tôi ngạc nhiên tôi sẽ dạy trẻ em một lần như thế nào. Khi tôi đến đó và tôi bắt đầu nói chuyện, họ nhìn tôi. Họ rất biết ơn khi một người cố gắng giao tiếp ngôn ngữ của họ.
Bạn có thường xuyên về đó không?
Tôi đã ở đó năm ngoái sau một thời gian dài. Thật khó để lên kế hoạch khi bạn có hai hoặc ba tuần nghỉ. Nó không đủ. Ở Ústí tôi được nghỉ một tháng vào tháng 12 năm ngoái, tôi có thể bay ngay sau trận đấu cuối cùng. Điều đó thật tuyệt. Tôi rất thích nó ở đó.
Các đồng đội của bạn có hỏi bạn về ẩm thực Việt Nam không? Họ được khuyên nên đi đâu với bạn không?
Vâng, họ hỏi. Có lẽ với Míňa Černý tôi đã ở Sapa ở Praha, tôi đã cho anh ấy xem một số món ăn mà tôi thích. Nhiều người đang tham gia, họ cũng muốn đến đó. Chúng tôi có thể sẽ đi hai chiếc xe trong thời gian nghỉ của đội tuyển quốc gia và đi đến đó cùng nhau.
Và bạn hài lòng như thế nào ở Hradec?
Đó là một thành phố xinh đẹp, cabin tôi đã nhận, các chàng trai thật tuyệt, vì vậy tôi rất hạnh phúc ở đây. Có thể nên có nhiều phút hơn trên sân và nó sẽ rất tuyệt.
Daniel Procházka sinh năm 1995, cao 1m81, nặng 70 kg đá ở vị trí Tiền vệ cánh trái.
CLB đã qua: Ústí nad Labem (2016-2021)
Thành tích đáng chú ý: Thắng cuộc thi Nike The Chance tại khu vực Czech-Slovakia để giành một trong 3 suất tập luyện cùng đội 1 Barcelona
Hiện gia nhập FC Hradec Králové ở giải hạng Nhất CH Séc, đội bóng xếp thứ 4 ở giải hạng Nhì CH Séc (hay còn gọi là FNL - viết tắt từ Fortuna národní liga).
Tại mùa giải 2018-19, tiền vệ từng thử việc ở CLB Viettel cuối năm 2017 ra sân 24 trận, ghi 5 bàn thắng. Anh chính thức chuyển đến Hradec Králové từ ngày 20/6.
Theo Transfermarkt, Daniel Procházka hiện có giá trị chuyển nhượng vào khoảng 250.000 euro. So với các cầu thủ gốc Việt khác, con số này chỉ thua kém Đặng Văn Lâm (300.000 euro), Lee Nguyễn (750.000 euro) hay Filip Nguyễn (950.000 euro).
|
TN (tổng hợp)
|