Cám ơn 10 năm Báo mạng SecViet.cz
Thân tặng Hùng Quân, Sơn Hương, Hà Cần
Mười năm,
những trang báo lật nhanh như mây bay trên nền hình vi tính.
Đêm nay ta bên nhau,
nghe gió xôn xao ngoài khung cửa.
Một thoáng trôi,
Gương mặt hằn lên bao nét ưu tư.
Ngồi được bên nhau đã là niềm hạnh phúc,
Uống được với nhau chén rượu đầy, hạnh phúc nhân đôi.
Bạn cùng tôi,
Tay xiết chặt tay, nụ cười hiền đầm ấm.
Ánh mắt nào thiếu vắng đêm nay?
Cánh chim bằng theo gió, có mê say?
Một thoáng xa xôi,
Mười năm sóng sánh đầy vơi.
Biển đảo ngoằn ngoèo lưỡi giặc,
Lâm tặc giữa phố hoành hành,
Ngàn cổ thụ xanh chém ngồi, chém ngửa,
Tức tưởi đau, nhựa máu tím bầm.
Vàng - Tâm kiện nhau trên bàn cân thật giả,
Mỡ nhoe nhoét cười ha hả những môi thâm.
Buồn.
Mười năm,
Đời chẳng dám mong những điều to tát.
Xin được làm hạt cát giữa mênh mông,
Cho lòng nhẹ nhàng rung trong thanh âm.
Tiếng ghi ta trầm, lời ca em đầm ấm:
„Sống trong đời sống cần có một tấm lòng,
để làm gì, anh biết không?
…để gió cuốn đi“*
Nghệ sỹ ảnh trầm tư trên bậc thềm ánh sáng,
Hát về năm tháng xa xôi:
„Ngõ nhỏ, phố nhỏ nhà tôi ở đó ...“ **
Sông Hồng còn đầy gió?
Bao giờ gió hết thở than?
Năm tháng miên man bao nỗi thăng trầm,
Bao lần cười vui, mấy giây phút khóc thầm.
Mười năm mưa nắng lâm râm,
Bóng ai chợt xa, chợt hiện.
Đêm nay,
Ta đến với nhau không chỉ là kỷ niệm,
Đến với nhau vì ta với ta.
Và mười năm nữa?
Còn xa.
Nguyễn Quyết Tiến
--------------------
*) trích bài: Để gió cuốn đi - của Trịnh Công Sơn
**) trích bài: Hà nội và tôi - của Lê Minh