Cái tuổi ngoài năm mươi
Đêm nằm nghe lá rụng
Gió xào xạc ngoài trời
Tiếng vạc kêu sương vắng
Vợ đang giấc ngủ say
Vơi đi ngày vất vả
Bao nhiêu năm tháng ấy
Chia sẻ những buồn vui
Khi mưa tuôn, gió dập
Khi nắng lên ửng trời.
Đường đi quá nửa đời
Biết bao là ân nghĩa
Ơn bao người cứu khổ
Nặng bao tình cưu mang
Bạn bè như ngọn lửa
Ấm trong đêm băng rừng.
Gương mặt mấy đứa con
Đứa thương bên đứa nhớ
Từ cơm mì, áo vá
Từ mái tranh, đèn dầu
Gian nan bao nhiêu chặng
Nghĩ nhiều càng thương lâu.
Cái tuổi ngoài năm mươi
Chân đi lòng ngoái lại
Khi trái gió trở trời
Đã nghe tay chân mỏi
Mà sức đang vượt lên
Chưa một lần chững lại.
Bao nhiêu đêm trằn trọc
Mình thức để gặp mình
Kìa tiếng gà lại giục
Rạo rực một bình minh ./.
Hải Phương Anh (Praha) |